Hoa Kỳ cải tiến công nghệ tên lửa có từ thời Chiến Tranh Lạnh, phóng thành công từ drone
Như tên gọi Rocket Ramjet, tên lửa bao gồm 2 hệ thống đẩy: Rocket Booster – động cơ đẩy tăng cường sẽ cung cấp lực đẩy ban đầu giúp tên lửa đạt được tốc độ siêu thanh, thường là trên Mach 2. Ở tốc độ siêu thanh, phần tên lửa đẩy trở thành buồng đốt cho động cơ ramjet. Ramjet không có máy nén hay turbine mà nó sử dụng chính chuyển động hướng tới để hút và nén luồng không khí tốc độ cao từ đó đốt với nhiên liệu để tạo lực đẩy. SFIRR dùng nhiên liệu rắn và nhiên liệu thường được đúc vào thành ngoài của buồng đốt. Nhiên liệu rắn vừa đóng vai trò là chất đẩy, vừa góp phần vào tính toàn vẹn về cấu trúc của tên lửa.
Abbey Horning – giám đốc sản phẩm tại NAWCWD cho biết: “Chúng tôi không chỉ xem lại một ý tưởng cũ mà chúng còn tinh chỉnh, hiện đại hoá nó để phù hợp với các sứ mạng ngày nay.” So với các hệ thống đẩy ramjet dùng nhiên liệu lỏng (LFRJ) thì SFIRR đơn giản hơn, từ đó làm giảm đáng kể trọng lượng, cho phép tên lửa mang nhiều tải trọng hơn và tầm bay xa hơn cùng với khả năng cơ động được tăng cường. Ngoài ra, sự đơn giản của SPIRR cũng mang đến những ưu điểm về mặt chi phí, độ tin cậy cao và hiệu suất phù hợp với nhu cầu hoạt động của Hải quân Hoa Kỳ.
Việc Hoa Kỳ hồi sinh SFIRR với các công nghệ tiên tiến góp phần giải quyết nhu cầu về một loại vũ khí đánh chặn tốc độ cao và độ tin cậy cao trước các mối đe doạ từ tên lửa hay phương tiện bay bội siêu thanh đến từ Nga hay Trung Quốc. Những ưu điểm của SFIRR như tầm bay xa, tốc độ, tính cơ động cho phép các lực lượng Hoa Kỳ, trước mắt là Hải quân có thể phản ứng kịp thời. Thêm vào đó, với việc thử nghiệm phóng thành công từ máy bay không người lái thì SFIRR mang lại lợi thế vận hành đáng kể, cho phép tác chiến từ xa từ đó giảm thiểm thương vong và thiệt hại.