Chạy từ Los Angeles tới San Francisco lấy đồ gửi từ Việt Nam và 24 tiếng đồng hồ lang thang
Mặc dù sử dụng vật liệu cao cấp như kính và kim loại, thiết kế tổng thể của Apple Store vẫn tuân theo chủ nghĩa tối giản. Không có chi tiết thừa, mọi yếu tố đều phục vụ mục đích làm nổi bật sản phẩm và nâng cao trải nghiệm người dùng.
Những hàng cây ô liu không chỉ bao quanh mà còn len lỏi, trở thành một phần không thể tách rời của kiến trúc Visitor Center. Chúng làm mềm đi những đường nét hiện đại của tòa nhà, tạo ra những khoảng không gian chuyển tiếp duyên dáng giữa bên trong và bên ngoài.
Bước vào cửa, anh em sẽ bắt gặp ngay mô hình 3D khuôn viên của Apple Park làm bằng chất liệu nhôm rất to đẹp và sang trọng. Khu vực trải nghiệm độc đáo này sẽ chiếm khoảng ⅓ diện tích tầng trệt.
Cái hay là nhân viên sẽ cho du khách mượn một chiếc iPad để trải nghiệm công nghệ thực tế ảo tăng cực trên thiết bị của họ. Bằng cách chĩa camera của iPad vào mô hình Apple Park này, nó sẽ hiển thị dạng 3D rất đẹp trên màn hình iPad, kèm với những lời giới thiệu về từng khu vực trong khuôn viên, rất hay.
Bên trong vẫn là khu vực trưng bày các sản phẩm, tương tự như tất cả các Apple Store khác trên toàn cầu.
Khu vực có màn hình to để Apple tổ chức các sự kiện hướng dẫn, giáo dục,…
⅓ diện tích cuối cùng dành cho khu vực Apple Café, nơi khách hàng có thể ngồi ăn uống, làm việc, trò chuyện,… Ở đây không có để giá, tới mua mới biết, nên mình cũng không rõ giá cả của Apple Café có “hút máu” như những sản phẩm khác của họ không 😀
Toàn bộ không gian tầng trên dành cho khách ngồi ăn uống hoặc nghỉ ngơi.
Từ tầng hai, nhìn qua đối diện đường có thể thấy lấp ló bóng dáng của The Ring, trụ sở chính làm việc của nhân viên Apple. Các The Ring này đẹp mà cây cối xung quanh um tùm quá nên người ngoài khó mà chiêm ngưỡng được.
Cầu thang đá, mức độ hoàn thiện rất cao cấp và đẹp mắt.
Toilet nam nhưng vẫn có băng vệ sinh. “Hút máu” tới cỡ này thì chịu.
Chơi chán rồi mình lại tiếp tục hành trình đi lang bạc. Thật sự cũng không biết đi đâu tiếp theo. Thôi thì suy nghĩ cứ chạy tới chỗ khách sạn đã hẹn rồi tính gì tính tiếp. Nhìn hình thấy trời còn sáng vậy thôi chứ lúc này cũng đã tầm 7 – 7 giờ rưỡi tối rồi đó.
Lúc này là đã tới được điểm hẹn. Mình đang kiếm mấy chỗ nào vui vui gần đó để đi cho giết thời gian. Không biết sao lúc đó cũng lười không muốn đi đâu, chắc là tại mình đã đi San Francisco khá nhiều lần rồi. Khách sạn khu này thì giá cũng tầm 100 đô trở lên, mình nghĩ tầm sáng mai là sẽ gặp được ông bạn nên cũng không muốn tốn tiền. Lúc này đã là 8 giờ tối. Ngồi nghĩ một hồi dẫn tới một quyết định: Tối nay mình sẽ thử lang bạt, ngủ trên xe và ăn ngoài đường. Coi như cũng là một trải nghiệm lạ.
Chỗ ngủ có thể không cần, nhưng đồ ăn thì phải ăn cho tử tế. Sau 6 tiếng chạy xe thì bụng cũng đói lắm rồi. Mình ghé vào Denny’s để làm một dĩa sirloin steak. Combo sirloin + bông cải xanh + hành tây chiên bột là thứ mà mình luôn luôn kêu khi vào đây ăn. Từ khúc này là mình đã khá đuối nên cũng không chụp hình nữa.
Mình ăn Denny’s một phần vì mình thích đồ ăn ở đây, một phần khác vì nó là nhà hàng mở 24/7. Điều đó nghĩa là bãi đậu xe ở Denny’s sẽ là nơi rất lý tưởng để tá túc qua đêm. Mình có lên mạng tìm hiểu thì rất nhiều người đều nói rằng nếu phải ngủ trong xe, hãy ngủ ở Denny’s.
Một đêm ngủ trên xe không phải là vấn đề quá lớn với mình. Xe của mình cũng tương đối rộng rãi nên ngủ cũng khá thoải mái. Chỉ có điều buổi tối ở San Francisco rất lạnh, mà xe xăng thì không dám nổ máy lâu để bật sưởi. Do đó, cả buổi mình phải tỉnh giấc khá nhiều lần để bật và tắt máy sưởi. Tới sáng, mình lại vào Denny’s để đánh răng và làm thêm một dĩa steak nữa để chào ngày mới. Tính ra mình đậu nhờ có một đêm mà vào quán ăn tới hai lần, lần nào cũng tips 20%, quá “fair play” luôn, nên cũng không ngại mấy.
Tới sáng, mọi việc lại không tiến triển tốt hơn. Bạn của mình lại nhắn, báo là tới 5 giờ chiều mới được bay. Vậy là khoảng 11-12 giờ tối mới đáp tới sân bay SFO. Ôi, vậy là lại bị delay thêm cả một ngày. Tới lúc này thì mình quyết định sẽ chạy lên khu vực San Francisco thay vì ở lại Thung lũng Silicon.
Chạy ra khu vực cầu Cổng Vàng. Nơi này có nhiều đường trail đi bộ ngắm cảnh, một lựa chọn khá tốt để giết thời gian. Có khá nhiều điểm để ngắm cảnh xung quanh cầu. Lần này mình đến nơi có tên Battery East.
Gần đó có một cái cầu cảng, rất nhiều người tụ tập ở đây để câu cá.
Nhìn cảnh này đã gì đâu. Trời nắng đẹp, gió mát lạnh, cảnh hùng vĩ, và chill đợi cá cắn câu trong lúc tán dóc với người thân. Vì không có gì để làm, do đó mình dành khá nhiều thời gian để ngồi tận hưởng không khí tuyệt vời buổi sáng này.
Mình có hỏi thăm thì biết là câu cá ở Mỹ cũng lắm công phu lắm. Việc quan trọng nhất là phải có giấy phép mới được câu. Hè này mình có tính sẽ tìm hiểu và chơi thử bộ môn này, sau đó mìn sẽ cập nhật cho anh em sau.
Xa xa kia là nhà tù Alcatraz trứ danh. Đây là một nhà tù liên bang có an ninh tối đa từng hoạt động trên Đảo Alcatraz, cách bờ biển San Francisco, California khoảng 2 cây số. Ban đầu là một pháo đài quân sự từ những năm 1850 và sau đó là nhà tù quân sự, Alcatraz được chuyển giao cho Cục Nhà tù Liên bang và hoạt động như một nhà tù dân sự từ năm 1934 đến 1963. Nơi đây được thiết kế để giam giữ những tội phạm nguy hiểm và cứng đầu nhất nước Mỹ mà các nhà tù khác không thể quản lý nổi, bao gồm những tên tuổi khét tiếng như Al Capone và George “Machine Gun” Kelly. Sau khi đóng cửa vào năm 1963 do chi phí vận hành cao, Alcatraz ngày nay đã trở thành một phần của Khu Giải trí Quốc gia Golden Gate và là một địa điểm du lịch nổi tiếng.
Cầu Cổng Vàng (Golden Gate Bridge) là một cây cầu treo biểu tượng bắc qua eo biển Golden Gate, nối liền thành phố San Francisco với Quận Marin ở California, Hoa Kỳ. Được khánh thành vào năm 1937, cây cầu với màu “Cam Quốc tế” đặc trưng và thiết kế theo phong cách Art Deco này từng giữ kỷ lục là cây cầu treo có nhịp chính dài nhất thế giới. Không chỉ là một công trình kỹ thuật ấn tượng và một tuyến giao thông quan trọng, Cầu Cổng Vàng còn là một trong những biểu tượng kiến trúc nổi tiếng nhất và được chụp ảnh nhiều nhất trên thế giới, thu hút hàng triệu du khách mỗi năm đến chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng vĩ và tầm nhìn ngoạn mục ra Vịnh San Francisco.
Dựng chân máy rồi tự chụp một tấm check-in trước khi rời đi. Đi vòng vòng khu này nãy giờ cũng tiêu hao được kha khá mỡ và 3 tiếng đồng hồ. Thực sự thì mình không thích chạy xe ở khu vực này vì đường nhỏ nhưng lưu lượng xe rất đông, chật chội, kiếm chỗ gửi xe cũng phiền. Vì vậy mình không tính đi đâu đó thêm ở Bay Area, mà chạy ra khu vực gần sân bay SFO để tiện đón bạn mình nếu máy bay đáp.
Mình ghé vô một trung tâm thương mại tên là Serramonte Mall, cách sân bay chỉ 6 phút chạy xe. Ban đầu mình chỉ tính kiếm Chick-Fil-A để ăn, nhưng may mắn quá nó lại nằm chung với trung tâm thương mại này. Bằng việc đậu xe ở trong mall, mình có đủ mọi thứ để giải quyết nhu cầu trong phần còn lại của ngày hôm đó: Chỗ ăn, chỗ đi vệ sinh, buồn buồn có chỗ đi vòng vòng mua sắm, và buồn ngủ thì đậu xe trong hầm để ngủ. Quá đã.
Về Chick-Fil-A, đây là thương hiệu thức ăn nhanh mà mình thích nhất. Gà filet ở đây rất ngon. Menu của họ khá đơn giản, nhưng món nào cũng chất lượng và ăn rất thích. Salad của Chick-Fil-A là món đặc sắc và phải thử ở chỗ này, nhờ gà ngon, rau tươi và các loại sốt của họ cũng rất tuyệt vời. Đây là thương hiệu thức ăn nhanh mình ăn nhiều nhất từ khi qua Mỹ.
Ăn xong, đi dạo mall một vòng thì mình về xe để ngủ. Đang nằm tự nhiên nghe tiếng ù ù của xe điện liên tục. Nhóc đầu dậy thì thấy cảnh tưởng như trong hình. Ban đầu mới nhìn mình hết hồn, tưởng đâu có án mạng. Ai dè quan sát một lúc thì mới biết là chủ xe mới mua Tesla nên muốn thử nghiệm tính năng an toàn chủ động. Anh chàng này mua hình nộm, để nó nằm trên đường rồi cố gắng cán qua nó theo nhiều hướng khác nhau. Có vẻ hệ thống này khá tốt, mình quan sát anh ấy cố gắng mọi cách nhưng xe luôn tự dưng khi sắp tới.
Ngủ trong mall một giấc cũng tới 10 giờ tối. Tầm này mình tính lại đi Denny’s làm dĩa steak, ngồi lướt Facebook một tí là máy bay đáp. Nói một tí vậy thôi chứ cũng phải 12 giờ thì bạn mình mới thông quan xong.
Cuối cùng thì hai anh em cũng đã gặp được nhau. Sau khi trao đổi đồ đạc và chở anh bạn về khách sạn thì mình cũng chạy thẳng về Los Angeles luôn. Kết thúc một chuyến đi cũng không biết phải nói là như thế nào. Không ngắn không dài, không buồn không vui, không dễ không cực,… nói chung là hoàn thành nhiệm vụ và cũng là một trải nghiệm vui vẻ đáng nhớ.
Cám ơn anh em đã đọc bài vui vẻ tới cuối. Hẹn gặp lại anh em trong những bài viết sau nha.