Over 10 years we help companies reach their financial and branding goals. Engitech is a values-driven technology agency dedicated.

Gallery

Contacts

411 University St, Seattle, USA

engitech@oceanthemes.net

+1 -800-456-478-23

Development Technology

Không được “thượng đẳng” như tennis, nhưng đây là một vài lý do mình thích chơi pickle ball



IMG-4681.jpg


Chưa dừng lại ở đó, trái banh mủ được đánh trên bề mặt paddle (vợt) phẳng lì, nghe thôi anh em cũng hình dung là có vẻ nó khó kiểm soát đúng không? Đúng vậy, ở mức độ chơi vui vẻ, người chơi chỉ cần đánh banh qua lưới là được. Nhưng để thi đấu, ganh đua, đòi hỏi người chơi phải hiểu được đặc tính của paddle mà mình đang dùng, phải có sự rèn luyện để quen với hành vi tiếp xúc của trái banh với paddle, và còn phải quen với lực tay để điều khiển trái banh rơi vào đúng nơi mà mình muốn,… Thật ra thì môn nào lên pro cũng đều phức tạp cả, từ cầu lông, chạy bộ, đá banh, tennis. Mình chỉ nói ra để anh em hiểu rằng pickle ball dù nó dễ, nhưng không phải là không có dân pro chơi nó. Và để lên được pro thì cũng phải tốn nhiều công sức để tập luyện. Ranh giới giữa “biết chơi” và “chuyên nghiệp”, dù môn đó có cách chơi đơn giản đến cỡ nào, luôn đòi hỏi sự kì công tập luyện, chứ không phải chỉ có tennis mới là hay còn pickle ball đơn giản quá nên nó dở.

Đó cũng là lý do mà đối với mình môn này không dễ để chán. Mặc dù nó rất dễ để chơi, nhưng nếu sau này có nhiều thời gian hơn để luyện tập hard core và muốn chơi lên pro, pickle ball vẫn mang trong nó rất nhiều kĩ thuật và chiến thuật phức tạp để người chơi không cảm thấy dễ chinh phục quá đâm ra chán.

Vui là chính và hợp gu

Mình chơi qua nhiều môn, có thể nói là không có môn nào mình chơi chuyên sâu. Mình thích là trải nghiệm cái lạ của môn này môn kia, chủ yếu là có lí do để vận động thể lực. Do đó, mình thấy môn này rất phù hợp với bản thân mình với những lý do kể trên. Thường thì mình hay lựa chọn mua cái này, chơi cái kia, ăn cái nọ,… với lí do chính là nó hợp với hoàn cảnh và điều kiện của mình hay không, chứ không phải chọn cái gì đó vì thương hiệu xịn, thượng đẳng hơn, được nhiều người bàn tán hơn, hay nó có được tiêu thụ bởi tầng lớp này nọ hay không. Hãy nhớ rằng không có cái gì là tốt nhất, hay nhất, xịn nhất, chỉ có cái phù hợp nhất. Do đó, khi mình thấy cái gì đó không hay, mình chỉ đơn giản nghĩ rằng cái đó không hợp với mình, chứ mình không cho rằng cái mình đang có hoặc đang chơi mới “thượng đẳng” hơn. Dễ hiểu lắm, anh em coi thử môn football (bóng bầu dục) của Mỹ đi. Mình coi thấy không có cảm xúc gì, nhưng dân Mỹ mê mệt môn đó lắm. Đơn giản là vì đó là văn hoá của họ, và mình không hợp, thế thôi. Không thể nói coi đá banh mới là đẳng cấp còn coi football là tào lao được.


IMG-3421.jpg


Quay trở lại thể thao, mình có thử chạy bộ, đạp xe, học võ, bơi lội, đánh cầu, đá banh, bóng bàn,… Cái gì mình cũng chơi, vì mình muốn hiểu được môn đó nó có điều gì hay hoặc không hay. Ví dụ, mình từng nghĩ rằng môn chạy bộ là nhàm chán, nhưng khi tập chạy bộ thì mình mới thấy rằng, hoá ra một môn tưởng đâu đơn giản như vậy cũng lắm thứ công phu lắm chứ bộ. Dĩ nhiên bạn khó mà có thể thấy được chạy bộ outdoor vui được khi nơi bạn chạy đầy xe cộ, ô nhiễm môi trường, hoặc không có cảnh đẹp. Tương tự, bạn sẽ khó thấy được môn pickle ball hay nếu bạn luôn mang tư tưởng rằng tennis mới là môn “thượng đẳng nhất”. Do đó, tinh thần khi chơi thể thao của mình là “vui là chính”, mình cũng không có nhiều thời gian để hard core cho một môn nào đó và để trở thành chuyên gia rồi phân tích về sự “thượng đẳng” của môn đó như những giáo sư online được. Gọi môn chơi của người khác là nửa mùa hay cho rằng môn của mình mới là “thượng đẳng nhất” thì không phải là tinh thần thể thao cao thượng.





Source link

Author

MQ

Leave a comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *